Bible

 

Cuộc di cư 17

Studie

   

1 Cả hội chúng Y-sơ-ra-ên đi từ đồng vắng Sin, đi từng trạm, tùy theo lịnh Ðức Giê-hô-va, đóng trại tại ê-phi-đim; ở đó chẳng có nước cho dân sự uống.

2 Dân sự bèn kiếm cớ cãi lộn cùng Môi-se mà rằng: Hãy cho chúng tôi nước uống. Môi-se đáp rằng: Sao các ngươi kiếm cớ cãi lộn cùng ta? Sao ướm thử Ðức Giê-hô-va vậy?

3 Dân sự ở đó không có nước, bị khát, nên oán trách Môi-se mà rằng: Sao người khiến chúng tôi ra xứ Ê-díp-tô, hầu cho chúng tôi, con và các bầy súc vật phải chịu chết khát thế nầy?

4 Môi-se bèn kêu cầu Ðức Giê-hô-va mà rằng: Tôi phải xử thế nào cùng dân nầy? Thiếu điều họ ném đá tôi!

5 Ðức Giê-hô-va đáp cùng Môi-se rằng: Hãy cầm gậy của ngươi đã đập dưới sông, dẫn theo những trưởng lão Y-sơ-ra-ên, rồi đi trước mặt dân sự.

6 Nầy ta sẽ đứng đằng trước ngươi, ở trên hòn đá tại Hô-rếp kia, ngươi hãy đập hòn đá, thì nước từ đó chảy ra, dân sự sẽ uống lấy. Môi-se bèn làm như vậy trước mặt các trưởng lão Y-sơ-ra-ên.

7 Người đặt tên nơi nầy là Ma-sa và Mê-ri-ba, vì cớ việc cãi lộn mà dân Y-sơ-ra-ên kiếm cớ gây cùng người, và vì họ đã ướm thử Ðức Giê-hô-va mà nói rằng: Có Ðức Giê-hô-va ở giữa chúng ta hay chăng?

8 Vả, khi đó, dân A-ma-léc đến khêu chiến cùng Y-sơ-ra-ên tại ê-phi-đim.

9 Môi-se bèn nói cùng Giô-suê rằng: Hãy chọn lấy tráng sĩ cho chúng ta, ra chiến đấu cùng dân A-ma-léc; ngày mai ta sẽ đứng nơi đầu nổng, cầm gậy của Ðức Chúa Trời trong tay.

10 Giô-suê bèn làm y như lời Môi-se nói, để cự chiến dân A-ma-léc; còn Môi-se, A-rôn và Hu-rơ lên trên đầu nổng.

11 Vả, hễ đang khi Môi-se giơ tay lên, thì dân Y-sơ-ra-ên thắng hơn; nhưng khi người xụi tay xuống, dân A-ma-léc lại thắng hơn.

12 Tay Môi-se mỏi, A-rôn và Hu-rơ bèn lấy đá kê cho người ngồi, rồi ở hai bên đỡ Tay người lên; Tay người chẳng lay động cho đến khi mặt trời lặn.

13 Giô-suê lấy lưỡi gươm đánh bại A-ma-léc và dân sự người.

14 Ðức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Hãy chép điều nầy trong sách làm kỷ niệm, và hãy nói cho Giô-suê biết rằng ta sẽ bôi sạch kỷ niệm về A-ma-léc trong thiên hạ.

15 Môi-se lập lên một bàn thờ, đặt tên là "Giê-hô-va cờ xí của tôi";

16 nói rằng: Bởi vì A-ma-léc có giơ tay lên nghịch cùng ngôi Ðức Giê-hô-va, nên Ðức Giê-hô-va chinh chiến với A-ma-léc từ đời nầy qua đời kia.

   

Bible

 

Cuộc di cư 24:4

Studie

       

4 Môi-se chép hết mọi lời của Ðức Giê-hô-va; rồi dậy sớm, xây một bàn thờ nơi chân núi, dựng mười hai cây trụ chỉ về mười hai chi phái Y-sơ-ra-ên.

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 9386

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

9386. 'And Moses wrote all Jehovah's words' means imprinting them at the same time on the life. This is clear from the meaning of 'writing' as imprinting them on the life, dealt with below; from the representation of 'Moses' as the Lord in respect of the Word, as above in 9372, 9382; and from the meaning of 'all Jehovah's words' as truths from the Word, also dealt with above, in 9383. From this it is evident that 'Moses wrote all Jehovah's words' means God's truths imprinted by the Lord on the life. Truths are said to have been imprinted on the life when they become matters of will and consequently of action. As long as they remain fixed solely in the memory, and as long as they are regarded on solely an intellectual level, they have not been imprinted on the life. But as soon as they are accepted with the will they are made part of the life, because willing and consequent action are the real essence of the life of a person. Till then those truths have not become the person's own.

[2] The reason why 'writing' means imprinting on the life is that written accounts of things exist for the sake of remembrance by every future generation. It is similar with the things that have been imprinted on a person's life. A person has two books so to speak in which all his thoughts and deeds have been written down. These books are his two memories, the exterior one and the interior one. The things written down in his interior memory are those which remain to all eternity and can never be blotted out. They are primarily those things which have been made part of the will, that is, of love since things that are loved are part of the will. This memory is what someone's 'book of life' is used to mean, see 2474.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.