Bible

 

Cuộc di cư 13

Studie

   

1 Ðức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng:

2 Trong vòng dân Y-sơ-ra-ên bất luận người hay vật, hãy vì ta biệt riêng ra thánh mọi con đầu lòng; bởi con đầu lòng thuộc về ta.

3 Môi-se nói cùng dân sự rằng: Hãy kỷ niệm ngày nầy, vì là ngày Ðức Giê-hô-va dùng tay quyền năng rút các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, tức là khỏi nhà nô lệ; nên chớ ai ăn bánh có men.

4 Ngày nay, nhằm tháng lúa trỗ, các ngươi ra đi.

5 Vậy khi nào Ðức Giê-hô-va đưa ngươi vào bờ cõi xứ dân Ca-na-an, dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít rồi, là một xứ đượm sữa và mật, và là xứ Ngài đã thề cùng tổ phụ sẽ ban cho ngươi, thì đến trong tháng nầy hãy giữ lễ thánh đó.

6 Trong bảy ngày hãy ăn bánh không men; đến ngày thứ bảy sẽ có lễ kính Ðức Giê-hô-va.

7 Phải ăn bánh không men trong bảy ngày; khắp cả địa hạt ngươi sẽ không thấy bánh có men, hoặc men tại nơi ngươi nữa.

8 Trong ngày đó hãy giải nghĩa cho con trai ngươi rằng: Ấy vì việc Ðức Giê-hô-va làm cho ta, khi ta ra khỏi xứ Ê-díp-tô.

9 Ðiều đó sẽ làm một dấu hiệu nơi tay ngươi, làm một kỷ niệm ghi nơi trán ở giữa cặp mắt ngươi, hầu cho luật pháp của Ðức Giê-hô-va ở nơi miệng ngươi, vì Ðức Giê-hô-va đã dùng tay quyền năng rút ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô.

10 Hằng năm, đến kỳ, ngươi phải giữ lễ nầy.

11 Khi Ðức Giê-hô-va đã đưa ngươi vào bờ cõi xứ Ca-na-an, như Ngài đã thề cùng ngươi, và tổ phụ ngươi, khi Ngài đã ban xứ đó cho rồi,

12 thì hãy đem dâng cho Ðức Giê-hô-va những con trưởng nam cùng cả con đầu lòng đực của súc vật ngươi, vì chúng nó đều sẽ thuộc về ÐṀ©c Giê-hô-va.

13 Nhưng mỗi con lừa đầu lòng, ngươi phải bắt chiên con hay là dê con mà chuộc; bằng không, ngươi hãy vặn cổ nó. Ngươi cũng chuộc mọi trưởng nam trong vòng con trai ngươi.

14 Vả, một mai con trai ngươi hỏi rằng: Ðiều đó có ý nghĩa chi? thì hãy đáp rằng: Ấy vì cớ Ðức Giê-hô-va đã dùng tay quyền năng rút chúng ta ra khỏi xứ Ê-díp-tô, tức là nhà nô lệ;

15 và khi Pha-ra-ôn cứng lòng không tha chúng ta đi, Ngài bèn giết hết các con đầu lòng trong xứ đó, từ con trưởng nam người ta cho đến con đầu lòng súc vật. Vì cớ đó, ta dâng tế lễ cho Ðức Giê-hô-va mọi con đực sanh đầu lòng, và ta chuộc con trưởng nam trong vòng con trai ta.

16 Ấy sẽ làm một dấu hiệu nơi tay ngươi, và ấn chí nơi trán giữa cặp mắt ngươi, để nhắc cho nhớ rằng Ðức Giê-hô-va đã dùng tay quyền năng rút chúng ta ra khỏi xứ Ê-díp-tô.

17 Vả, khi Pha-ra-ôn tha dân Y-sơ-ra-ên đi, Ðức Chúa Trời không dẫn dân ấy đi theo đường về xứ Phi-li-tin, là đường gần hơn hết, vì Ngài nói rằng: E khi dân thấy trận mạc, dời lòng trở về xứ Ê-díp-tô chăng.

18 Cho nên Ðức Chúa Trời dẫn chúng đi vòng theo đường trong đồng vắng, về hướng Biển-dỏ. Dân Y-sơ-ra-ên cầm khí giới ra khỏi xứ Ê-díp-tô.

19 Môi-se dời hài cốt Giô-sép theo mình, vì Giô-sép có bắt dân Y-sơ-ra-ên thề quyết rằng: Chắc Ðức Chúa Trời sẽ viếng các ngươi; hãy dời hài cốt ta theo các ngươi khỏi đây.

20 Vả, chúng đi khỏi Su-cốt, đóng trại tại Ê-tam, ở cuối đầu đồng vắng.

21 Ðức Giê-hô-va đi trước dân sự, ban ngày ở trong một trụ mây, để dẫn đường đi; ban đêm trong một trụ lửa, để soi sáng cho chúng, hầu cho được đi luôn ngày và đêm.

22 Ban ngày trụ mây chẳng bao giờ cách xa dân sự, trụ lửa ban đêm cũng vậy.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 8042

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

8042. Sanctify to Me all the firstborn. That this signifies faith, that it is from the Lord, is evident from the signification of “sanctifying to Jehovah” or the Lord, as being to ascribe to Him, that is, to confess and acknowledge that it is from Him; and from the signification of “the firstborn,” as being faith (see n. 352, 2435, 6344, 7035). When it is said “faith,” there is meant all the truth that belongs to the spiritual church; and as there is meant all the truth of the church, the spiritual church itself is also meant, for truth is the essential of this church. Good is indeed the essential of the church, and is actually the firstborn (n. 2435, 3325, 4925, 4926, 4928, 4930); but the good which those have who belong to the spiritual church is in itself truth; for when they act according to the truth which is of their doctrine, then the truth is called good, having then passed from the understanding into the will and from the will into act, and that which is done from the will is called good. That in itself and in its essence this good is nevertheless truth, is because to them the doctrinal things of the church are truths, and the doctrinal things in churches differ, consequently so do the truths; and yet although they are so various, by willing them and doing them they become goods, as just now said.

[2] While a man is being regenerated, he is led by means of faith in the understanding, or in doctrine, to faith in the will or life, that is, by means of the truth of faith to the good of charity; and when a man is in the good of charity, he has then been regenerated, and then from this good he produces truths, which are called the truths of good. These are the truths which are the veriest truths of faith, and which are meant by “the firstborn;” for it is with the begettings or births of truths from good, as it is with the begettings or births of sons and daughters from a parent, and afterward of grandsons and granddaughters, and thereafter of great-grandsons and great-granddaughters; and so on. The first or immediate begetting or birth, which is that of sons and daughters, is what is signified by “the firstborn,” however many these may be; but not the second and the third begettings or births, except relatively to their own parents. The reason why these are sanctified to Jehovah or the Lord, is that all derivative or descending truths and goods derive their essence from the primitive ones. In this spiritual thing is founded the right of the firstborn that is spoken of in the Word.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.