Bible

 

1 Samuel 15

Studie

   

1 Sa-mu-ên nói cùng Sau-lơ rằng: Ðức Giê-hô-va đã sai ta xức dầu cho ngươi, lập làm vua dân Y-sơ-ra-ên của Ngài. Vậy bây giờ, hãy nghe lời phán của Ðức Giê-hô-va.

2 Ðức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Ta nhớ lại điều A-ma-léc làm cho Y-sơ-ra-ên, ngăn cản đường lúc nó ra khỏi xứ Ê-díp-tô.

3 Vậy, hãy đi đánh dân A-ma-léc và diệt hết mọi vật thuộc về chúng nó. Ngươi sẽ không thương xót chúng nó, phải giết người nam và nữ, con trẻ và con bú, bò và chiên, lạc đàlừa.

4 Vậy, Sau-lơ nhóm hiệp dân sự và điểm soát họ tại Tê-la-im: có hai trăm ngàn lính bộ, và mười ngàn người Giu-đa.

5 Sau-lơ đi tới thành A-ma-léc và đặt binh phục trong trũng.

6 Người có nói với dân Kê-nít rằng: Các ngươi hãy rút đi, hãy phân rẽ khỏi dân A-ma-léc, kẻo ta diệt các ngươi luôn với chúng nó chăng. Vì khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô, các ngươi có làm ơn cho hết thảy dân ấy. Vậy, dân Kê-nít phân rẽ khỏi dân A-ma-léc.

7 Sau-lơ đánh A-ma-léc từ Ha-vi-la cho đến Su-rơ, đối ngang xứ Ê-díp-tô.

8 Người bắt sống A-ga, vua của dân A-ma-léc, rồi lấy gươm diệt hết thảy dân sự.

9 Nhưng Sau-lơ và dân chúng dong thứ A-ga, chẳng giết những con tốt hơn hết trong bầy bò và chiên, các thú về lứa đẻ thứ nhì, chiên con, và mọi vật tốt nhất. Chúng chẳng muốn diệt những vật đó, chỉ diệt hết những vật chi xấu và không giá trị.

10 Bấy giờ có lời Ðức Giê-hô-va phán cùng Sa-mu-ên như vầy:

11 Ta hối hận vì đã lập Sau-lơ làm vua; bởi người đã xây bỏ ta, không làm theo lời ta. Sa-mu-ên buồn rầu, kêu cầu cùng Ðức Giê-hô-va trọn đêm.

12 Sáng ngày sau, người đi rước Sau-lơ. Có kẻ đến nói cùng Sa-mu-ên rằng: Sau-lơ đã đến Cạt-mên, dựng cho mình một cái bia tại đó; đoạn, đổi đường đi xuống Ghinh-ganh.

13 Sa-mu-ên đi đến cùng Sau-lơ; Sau-lơ nói cùng người rằng: Nguyện Ðức Giê-hô-va ban phước cho ông! Tôi đã làm theo lịnh của Ðức Giê-hô-va.

14 Sa-mu-ên hỏi người rằng: Vậy thì tiếng chiên kêu vang đến tai ta, cùng tiếng bò rống ta nghe kia, là làm sao?

15 Sau-lơ đáp rằng: Dân sự có dẫn chúng nó từ nơi người A-ma-léc đến; vì dân sự đã tha những con tốt nhứt về chiên và bò, đặng dâng nó làm của lễ cho Giê-hô-va Ðức Chúa Trời của ông; vật còn lại, chúng tôi đã diệt hết đi.

16 Sa-mu-ên nói cùng Sau-lơ rằng: Thôi! Ta sẽ tỏ cho ngươi điều Ðức Giê-hô-va đã phán cho ta đêm nay. Sau-lơ đáp: Xin nói.

17 Sa-mu-ên nói rằng: Lúc ngươi còn nhỏ tại mắt ngươi, ngươi há chẳng trở nên đầu trưởng của các chi phái Y-sơ-ra-ên sao? và Ðức Giê-hô-va há chẳng xức dầu cho ngươi làm vua của Y-sơ-ra-ên ư?

18 Vả, Ðức Giê-hô-va đã sai ngươi đi mà rằng: Hãy đi diệt hết những kẻ phạm tội kia, là dân A-ma-léc, và giao chiến cùng chúng nó cho đến chừng ngươi đã diệt chúng nó.

19 Sao ngươi không vâng theo lời phán của Ðức Giê-hô-va? Cớ sao ngươi xông vào của cướp, làm điều ác trước mặt Ðức Giê-hô-va?

20 Sau-lơ đáp cùng Sa-mu-ên rằng: Tôi thật có nghe theo lời phán của Ðức Giê-hô-va. Tôi đã đi làm xong việc mà Ðức Giê-hô-va sai tôi đi làm; tôi có đem A-ga, vua dân A-ma-léc về, và diệt hết dân A-ma-léc.

21 Nhưng dân sự có chọn trong của cướp, chiên và bò, là vật tốt nhứt về của đáng tận diệt, đặng dâng cho Giê-hô-va Ðức Chúa Trời của ông tại Ghinh-ganh.

22 Sa-mu-ên nói: Ðức Giê-hô-va há đẹp lòng của lễ thiêu và của lễ thù ân bằng sự vâng theo lời phán của Ngài ư? Vả, sự vâng lời tốt hơn của tế lễ; sự nghe theo tốt hơn mỡ chiên đực;

23 sự bội nghịch cũng đáng tội bằng sự tà thuật; sự cố chấp giống như tội trọng cúng lạy hình tượng. Bởi ngươi đã từ bỏ lời của Ðức Giê-hô-va, nên Ngài cũng từ bỏ ngươi không cho ngươi làm vua.

24 Sau-lơ đáp cùng Sa-mu-ên rằng: Tôi có phạm tội. Tôi đã can phạm mạng lịnh Ðức Giê-hô-va, và lời của ông. Tôi sợ dân sự, nên nghe theo tiếng của họ.

25 Bây giờ, xin ông hãy tha tội tôi, trở lại cùng tôi, thì tôi sẽ sấp mình xuống trước mặt Ðức Giê-hô-va.

26 Sa-mu-ên nói cùng Sau-lơ rằng: Ta không trở lại cùng ngươi đâu; vì ngươi đã từ bỏ lời của Ðức Giê-hô-va, nên Ðức Giê-hô-va từ bỏ ngươi, để ngươi chẳng còn làm vua của Y-sơ-ra-ên nữa.

27 Khi Sa-mu-ên xây lưng đặng đi, Sau-lơ nắm vạt áo tơi người, thì áo bèn rách.

28 Sa-mu-ên nói cùng người: Ấy ngày nay Ðức Giê-hô-va nước Y-sơ-ra-ên khỏi ngươi là như vậy, đặng ban cho kẻ lân cận ngươi, xứng đáng hơn ngươi.

29 Vả lại, Ðấng phù hộ Y-sơ-ra-ên chẳng nói dối, và không ăn năn; vì Ðấng ấy chẳng phải loài người mà ăn năn!

30 Sau-lơ đáp rằng: Tôi có tội; song xin hãy tôn trọng tôi trước mặt các trưởng lão của dân sự tôi, và trước mặt Y-sơ-ra-ên; xin ông trở lại cùng tôi, thì tôi sẽ thờ lạy Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ông.

31 Vậy, Sa-mu-ên trở lại theo Sau-lơ; và Sau-lơ sấp thờ lạy Ðức Giê-hô-va.

32 Ðoạn, Sa-mu-ên nói: Hãy dẫn A-ga, vua A-ma-léc đến ta. A-ga đi đến người, bộ vui mừng, vì tưởng rằng: Quả hẳn, điều cay đắng của sự chết qua rồi.

33 Nhưng Sa-mu-ên nói cùng người rằng: Hễ gươm ngươi đã làm người đờn bà không có con thế nào, thì mẹ ngươi cũng sẽ không có con thể ấy. Sa-mu-ên bèn giết A-ga trước mặt Ðức Giê-hô-va tại chính Ghinh-ganh.

34 Ðoạn, Sa-mu-ên đi về a-ma; còn Sau-lơ trở về nhà mình tại Ghi-bê-a của Sau-lơ.

35 Sa-mu-ên chẳng còn thấy Sau-lơ nữa cho đến ngày mình thác; vì người buồn bực về việc Sau-lơ; còn Ðức Giê-hô-va ăn năn đã lập Sau-lơ làm vua của Y-sơ-ra-ên.

   

Ze Swedenborgových děl

 

True Christian Religion # 226

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 853  
  

226. (i) THE WORD IS NOT TO BE UNDERSTOOD WITHOUT DOCTRINE.

This is because the Word in its literal sense is composed of nothing but correspondences, in order that it should simultaneously hold spiritual and celestial meanings; and every single word is a container and support for these. That is why in the literal sense the Divine truths are rarely uncovered, but are clothed. They are then called appearances of truth, and in many cases are made suitable to be understood by the simple, who do not lift their gaze above what is in front of their eyes. Some appear to be contradictions, when in fact there is no contradiction, if the Word is looked at by its own spiritual light. Moreover in some passages of the Prophets there are collections of place-names and personal names, from which no sort of sense can be extracted. Seeing that the Word is like this in its literal sense, it can easily be established that it could not be understood without doctrine.

The Word is not to be understood without doctrine. Doctrine is to be drawn from the literal sense of the Word. But Divine truth, on which doctrine is based, is not visible to any but those who are enlightened by the Lord.

[2] But let us take examples to illustrate this. It is said that Jehovah regrets (Exodus 32:12, 14; Jonah 3:9; 4:2); and also that Jehovah does not regret (Numbers 23:19; 1 Samuel 15:29). These statements cannot be reconciled without doctrine. It is said that Jehovah visits the wickedness of the fathers upon the sons, to the third or fourth generation (Numbers 14:18); and also that a father shall not die on account of his son, nor a son on account of his father, but each in his own sin (Deuteronomy 24:16). Doctrine can show that these statements do not conflict, but are in harmony.

[3] Jesus says:

Ask and it shall be given you; seek and you shall find. To him that knocks, the door shall be opened, Matthew 7:7-8; 21:21-22.

Without doctrine one might believe that each will receive what he asks for; but we know from doctrine that whatever a person asks from the Lord, that is granted. For this too is what the Lord teaches:

If you remain in me and my words remain in you, ask whatever you will, and it will be done for you, John 15:7.

[4] The Lord says:

Blessed are the poor, for theirs is the kingdom of God, Luke 6:20.

Without doctrine one might think that heaven was for the poor and not the rich; but doctrine instructs us that the poor in spirit are meant, for the Lord says:

Blessed are the poor in spirit, for theirs is the kingdom of the heavens, Matthew 5:3.

[5] The Lord says further:

Do not judge, so that you are not judged; with whatever judgment you judge, so will you be judged, Matthew 7:1-2; Luke 6:37.

Without doctrine anyone could be induced to assert that we must not judge wicked people to be wicked; but doctrine tells us we may judge, so long as we do so justly. For the Lord says:

Give just judgments, John 7:24.

[6] Jesus says:

Do not have yourselves called teacher, for you have one teacher, Christ. Do not call anyone on earth your father, for you have one father in the heavens. And do not have yourselves called master, for you have one master, Christ, Matthew 23:8-10.

Without doctrine this would mean that we are not to call anyone teacher, father or master; but doctrine tells us that we may do so in the natural sense, but not in the spiritual.

[7] Jesus said to the disciples:

When the Son of Man sits on the throne of His glory, you too will sit on twelve thrones judging the twelve tribes of Israel, Matthew 19:28.

One might infer from these words that the Lord's disciples too are to act as judges, though in fact they can judge no one. Doctrine therefore will reveal the mystery by the fact that the Lord alone, who is omniscient, and knows the hearts of all, can and will be judge. His twelve disciples mean the church in respect of all its truths and all its kinds of good, which are given to it by the Lord by means of the Word. Doctrine infers from this that it is the truths and kinds of good which will judge everyone, as the Lord said in John (John 3:17-18; 12:47-48). There are many more passages like this in the Word, which show plainly that the Word cannot be understood without doctrine.

  
/ 853  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.